Sinh hoạt hài hòa thỉnh thoảng cũng sẽ xen lẫn những nốt nhạc bất hòa.
Ví dụ như sau sự kiện ô mai dâu tây lần trước, dưới sự giận dữ của tiểu vũ trụ bộc phát, Bạch Thiên Trương nhân lúc Ngôn Mạch đi làm đã mang tất cả hành lý về kí túc xá.
Dư San kinh ngạc, sau khi hỏi rõ thời gian, địa điểm, nhân vật, tình tiết của sự việc, quăng cho Bạch Thiên Trương một câu: “Cậu muốn làm gì thì làm!”
Bạch Thiên Trương không cam lòng bị oán trách, phản bác: “Anh ấy làm như vậy là không tôn trọng ý kiến của tớ?”
Dư San cười nhạo: “Vậy cậu thì có tôn trọng ý kiến gì hay sao? Trước mặt mọi người, anh ấy bảo vệ cậu như vậy, cố ý để người khác nhìn thấy quan hệ mập mờ giữa hai người, còn không phải là để chọc giận Cố Niên để cô ta hết mơ tưởng hay sao. Bây giờ Cố Niên cũng đã bị anh ấy đá đi xa hàng nghìn dặm không trở về, cậu còn thấy chưa đủ à.”
Bạch Thiên Trương im lặng, liều chết không thừa nhận mình cố tình gây sự.
Dư San cũng mặc kệ cô, hỏi: “Kỳ này cậu đã chọn môn học tự chọn chưa? Phòng quản lí đào tạo nói các môn nghệ thuật phải học đủ tám học phần. Cậu toàn chọn các môn khoa học tự nhiên phải không?”
Bạch Thiên Trương lúc này mới nhớ ra thật sự có chuyện như vậy, vội vàng lên trang quản lí đào tạo của trường đăng kí môn. Cô hỏi: “Loại nghệ thuật nhân văn… Cậu chọn cái gì?”
“Thiết kế quảng cáo.”
“Thiết kế quảng cáo?!”
“Đúng vậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-truong-nhuc-cot-dau/462288/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.