Bạch Thiên Trương cực kỳ tàn ác quyết không thể chỉ một mình cô bị hun khói, nướng như nướng thịt được, như thế nào cũng phải cho Ngôn Mạch lăn một vòng trên đám lửa than kia, vì vậy hỏi: “Ngôn Mạch, một lần nữa em nghiêm túc hỏi anh một vấn đề. Thái độ anh nghiêm túc một chút, trả lời cho cẩn thận!”
Ngôn Mạch cười cười: “Mời nương tử hỏi.”
“Anh thật sự không biết Đừng Đánh Mất Đừng Bỏ Quên?”
Ngôn Mạch ngẩn ra, nếu anh nhớ không lầm, đây là lần thứ hai Bạch Thiên Trương hỏi tới người gọi là Đừng Đánh Mất Đừng Bỏ Quên này, anh mờ hồ cảm thấy có gì đó là lạ: “Anh khẳng định không quen biết người này.”
“Thế nhưng lần trước em thấy anh ở cùng một tổ đội với cô ấy.”
“Lúc nào?”
“Khoảng ba ngày trước. Khi đó em còn gửi cho anh một tin nhắn, nhưng anh không trả lời lại. Cho nên em cũng không xác định được là anh đang ẩn danh hay thật sự không online.”
Ngôn Mạch trầm mặc, chậm rãi suy tư. Mấy ngày nay lúc anh vào Viêm Hoàng Kỳ Tích, luôn luôn cảm giác rất kỳ quái. Tuy nhân vật đều ở vị trí khi thoát game lần trước, thế nhưng anh vẫn cảm thấy nơi đó có gì không đúng. Nếu theo lời Thiên Trương nói, như vậy rất có thể anh đã bị trộm ID, mà người lấy trộm, rất có thể là Đừng Đánh Mất Đừng Bỏ Quên mà cô vừa nhắc tới.
Anh trầm giọng: “Thiên Trương, có khả năng anh bị trộm ID. Về sau khi nào anh online đều sẽ nói cho em biết một tiếng, trong trường hợp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-truong-nhuc-cot-dau/462301/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.