Thanh âm giận dữ, áp lực, như dung nham cuồn cuộn dưới lòng đất tùy thời bùng nổ.
Là ai?
Mọi người nhìn hướng thanh âm, khi đám đông tách ra mới thấy có năm, sáu người từ ngoài cửa chạy vào. Trong năm, sáu người có vài người mặt hằn dấu tay đỏ rực, có một người bị đánh sưng ặt. Nhiều người nhận ra nhóm ngươi đó, là học đồ Tiểu Kim Câu học viện lúc trước bị Vạn Tường, Chương Phong đánh. Đi trước nhất là thiếu niên áo trắng, thân hình mảnh khảnh, khuôn mặt điển trai hơi giống con gái, sắc mặt âm trầm, đôi mắt đen thẳm rực lửa.
Là hắn, Trần Lạc.
Tiết Thường Uyển nhận ra Trần Lạc, đám người Đinh Tử Hiên, Diệp Thanh, Bạch Kiếm cũng vậy.
Đang có nhiều người, Chương Phong sẽ không yếu thế, hỏi:
- Mới rồi là ngươi lên tiếng?
Trần Lạc tới gần, bước chân nhanh như bay.
Trần Lạc chỉ vào Chương Phong, hỏi vương Uy phía sau lưng:
- Là hắn đánh ngươi?
Vương Uy che mặt sưng, kéo vạt áo Trần Lạc.
Vương Uy lắc đầu, nói:
- Thôi, Trần Lạc ca, chúng ta về đi.
Thấy Trần Lạc, Ngưu Manh biến sắc mặt nói:
- Trần Lạc, sao ngươi đến đây?
Ngưu Manh biết rõ tính cách Trần Lạc không dễ ăn hiếp, gã không muốn gây lớn chuyện. Ngưu Manh vội khuyên nhủ nhưng Trần Lạc đang tức giận, sao chịu nghe gã?
Trần Lạc gặn hỏi:
- Có phải là hắn không?
Vương Uy sợ hãi nức nở:
- Trần Lạc ca, chúng ta về đi.
- A? Ngươi tới bênh vực hắn? Ha ha ha ha ha ha!
Chương Phong tiến tới một bước, khinh thường nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-vu/2154848/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.