- Muốn diệt lão tử?
Giọng Trần Lạc không còn như sấm ồm ồm mà như vọng lên từ lòng đất, thương cổ dày nặng. Mọi người nghi hoặc không biết tiếng bánh xe thương cổ phát ra từ đâu.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Thanh âm chậm rãi vang lên, như bánh xe cổ bị phong ấn mấy vạn năm bắt đầu chuyển động.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
đấu trường thí luyện rung bần bật, khán đài vòng tròn run rẩy. Đấu trường thí luyện to lớn rung rinh, lầu các lơ lửng trong không trung cũng run.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Tiếng vòng bánh xe thương cổ ngày càng nhanh, đấu trường thí luyện run rẩy càng dữ dội như sắp có động đất.
- Ngươi chưa có tư cách này, ngươi không có! Ai cũng không có, cút, cút hết đi!
Hai mươi mấy người vây công Trần Lạc chưa hiểu đầu cuâti nheo gì thì cảm giác lực lượng thương cổ khổng lồ phát ra từ người Trần Lạc. Mấy thí sinh có bàn thạch linh hải bị chấn miệng mũi chảy máu, ngất xỉu ngay. Nếu không phải bọn họ xỉu nhờ lệnh bài tự động truyền tống thì rất có thể đã bị nghiền nát vụn. Đám người Thương Đông Lai, Lệ Vô Danh bị chấn miệng mũi phun máu bay ra. Đám Nghịch Lang Gia, Mạc Khinh Sầu, Tịch Nhược Trần cũng bị chấn khóe môi tràn máu. Gia Cát Thiên Biên bị chấn khẽ rên, không ngừng thụt lùi.
Chuyện gì?
Tình huống gì?
Hơn mười vạn người không biết chuyện gì xảy ra, chỉ biết giờ này khắc này nguyên Thất Tinh Tiểu linh giới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-vu/2155347/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.