Trần Lạc gật đầu, kiên nhẫn chờ đợi, không quá bất mãn. Trần Lạc biết bây giờ là thời kỳ phi thường, với thân phận, địa vị của Úy Thiên Long sẽ có rất nhiều người trên thế giới muốn ám sát gã. Vì an toàn đương nhiên Úy Thiên Long phải cẩn thận hơn.
Giây lát sau Trần Lạc nghe tiếng bước chân, đưa mắt nhìn qua. Một nam nhân trung niên vội vã đi đằng trước lão nhân lưng còng, khuôn mặt chữ điền khoảng hơn bốn mươi tuổi, sắc mặt hiền hòa, chỉ mặc trường bào màu xanh bình thường nhưng không thể che giấu khí chất cao, quý nho nhã, nhìn là biết không phải người thường, vì khí thế nho nhã của nam nhân trung niên quá mạnh mẽ.
Người này đúng là Úy Thiên Long, đại lão bản của Thiên Khải thương các, kỳ tài thương nghiệm được tiếng là quái thú hồng hoang.
Úy Thiên Long bước ra cửa, đôi mắt đầy nghi ngờ nhìn Trần Lạc.
- Lão Úy, sao? Hai năm không gặp không nhớ ta?
Úy Thiên Long ngẩn người sau đó vui mừng cười:
- Tiểu tử này, quả nhiên là ngươi, nếu ngươi không lên tiếng ta suýt không nhận ra.
Biểu tình Úy Thiên Long kích động chạy lại ôm chầm Trần Lạc.
- Cũng tại ta, quên mất đang gia cố trận pháp, ha ha ha ha ha ha!
Trần Lạc rất vui vẻ cùng Úy Thiên Long ôm nhau, hai người từng có nạn cùng chịu, tình cảm thâm sâu. Trần Lạc tôn kính Úy Thiên Long như với trưởng bối.
- Tiểu tử ngươi... Ha ha, đi vào trong rồi nói.
Úy Thiên Long kéo Trần Lạc vào nhà, dặn dò hỏi:
- Lão
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-vu/2155509/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.