- Ngươi xem thử cái này một chút.
Tần Phấn đưa ra một tấm thiếp mời, Trần Lạc trực tiếp nhìn tới một chút, chính là một tấm thiếp mời, mời Trần Lạc đi tham gia tiệc rượu sinh nhật của Mạn Đà La phu nhân, hơn nữa trên thiếp mời còn cố ý viết rõ cộng đồng thương nghị việc phong ấn Táng Cổ.
- Các ngươi nói Mạn Đà La phu nhân chơ trò này là có ý gì? Cái việc cộng đồng thương nghị việc phong ấn Táng Cổ là sao? Mạn Đà La phu nhân nếu biết bí mật phong ấn Táng Cổ, tại sao không tự mình đi? Còn muốn công khai chia sẻ với mọi người? Các ngươi không cảm thấy chuyện này có điểm quái lạ sao?
- Không những chúng ta cảm thấy chuyện này quái lạ, e là mọi người đều cảm thấy quái lạ.
Thần tình Tần Phấn nghiêm nghị, nói:
- Không có ai biết Mạn Đà La phu nhân đến tột cùng muốn làm cái gì.
- Các ngươi có phát hiện trận pháp bao phủ trấn nhỏ biên hoang vẫn một mực biến hóa?
Lãnh Cốc không hiểu trận pháp, Ngạo Phong cũng không phải hiểu lắm, chỉ có Tần Phấn hiểu, nhưng hắn cũng không nhìn ra có gì biến hóa.
- Những ngày qua ta một mực quan sát trận pháp này, thứ đồ chơi đó vẫn đang biến hóa, nếu như ta suy đoán không sai, loại biến hóa này sẽ kéo dài đến ngày mai, cũng là ngày Mạn Đà La phu nhân tổ chức tiệc rượu sinh nhật.
- Ngươi hoài nghi Mạn Đà La phu nhân tổ chức tiệc rượu sinh nhật có liên quan đến trận pháp này?
Trần Lạc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-vu/2155943/chuong-717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.