"Quản lý Lương, nể tình ông làm việc cho Tô gia nhiều năm, ông thu dọn rồi cút đi!" Tô Khuynh Thành nhìn lướt qua quản lý Lương, quát lên.
Nghe vậy, quản lý Lương như cạn kiệt sức lực, cả người ngồi co quắp, ánh mắt vô hồn, ông ta biết, mình cũng xong rồi.
Ảo não, hối hận, đủ thứ tâm tình phức tạp quanh quẩn ở trong lòng ông ta, khiến ông ta khóc không ra nước mắt.
Lưu Đào vốn còn định tố cáo nhưng cũng bất giác rụt cổ lại, đề phòng lui về phía sau một bước, nhưng mà ngay sau đó, giọng nói lạnh lùng của Tô Khuynh Thành cũng vang lên.
"Thông báo đi, gạch Lưu gia ra khỏi hạng mục thành Bắc."
Vừa mới nói xong, Lưu Đào đã vội vàng quỳ xuống đất, khóc lóc cầu xin, "Tô đại tiểu thư, tôi sai rồi, xin cô cho tôi thêm một cơ hội nữa... "
"Cút!"
Lưu Đào ngồi sập xuống đất, sắc mặt trắng bệch, lúc này đây, di động của anh ta vang lên, anh ta run rẩy bắt máy, tiếng gầm gừ vang lên bên đầu dây điện thoại, "Thằng nghịch tử này, mày làm chuyện tốt gì rồi hả, sao lại chọc Tô gia hủy hạng mục thành Bắc của chúng ta rồi, nhanh cút về cho tao!"
"Toang rồi, toang thật rồi. . " Sắc mặt của Lưu Đào trắng bệch, ánh mắt đờ đẫn.
Không để ý đến phản ứng của Lưu Đào, Tô Khuynh Thành xoay người nhìn về phía Trân Ngao, làm tư thế mời, "Trần Ngao, tôi đã chuẩn bị tiệc rồi, mời anh."
Trần Ngao gật đầu đi vào Nhất Phẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-y-tieu-dao/1209091/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.