chap này dành tặng bạn -___S___- vì bạn đã giựt được tem :)) xin chúc mừng bạn <3
--------------------------------------------------------------------------------------------
- Thầy chính là Michael Bảo Bình !!! Vì sao...vì sao lại không nói cho em biết ? Em đã luôn hi vọng sẽ tìm lại được gia đình của mình , vì vậy em luôn cố gắng để được tự do , thậm chí em đã khiến một người luôn hết lòng giúp đỡ em gặp phải chuyện xấu chỉ vì em đã nhờ anh ấy giúp em được tự do . Vậy tại sao rõ ràng đã biết mọi chuyện mà anh lại không hề nói cho em biết ? Rốt cuộc là vì sao vậy...anh hai ?
Song Tử nắm chặt hai tay cố kìm nén sự kích động , giọng nói âm trầm đến đáng sợ . Cô kiên định nhìn thẳng vào đôi mắt vàng cam sâu thẳng chất chứa một nỗi buồn không tên . Người này chính là anh trai của cô , là người anh trai duy nhất của cô ! Vậy tại sao anh lại không nói cho cô biết ? Tại sao anh ấy lại có thể bình thản khi gặp lại cô sau 14 năm như vậy ? Cô bây giờ chỉ muốn biết câu trả lời thôi !
- Anh thừa nhận anh chính là Michiael Bảo Bình . - anh khẽ hít một hơi thật sâu rồi lại nhẹ nhàng thở ra , dịu dàng nhìn Song Tử - thực ra...anh không phải không muốn nhận anh là người thân của em...chỉ là...có một số việc khiến anh không thể nói cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-yet-song-tu-doat-tinh/1238923/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.