Mộ Dung Ca lập tức chuyển mắt nhìn Nguyên Kỳ, đáy máy sáng rực. Quả nhiên như hắn đã đoán, có người sẽ không chờ được lâu, những gì phải đến nhất định sẽ đến ngay!
Nguyên Kỳ mềm nhẹ gật đầu, rồi nói với thủ vệ đứng đằng xa: “Trình thư lên.”
Thủ vệ cúi thấp đầu, khom người đi vào.
Lưu Ngữ Yên thoáng sửng sốt nhìn theo Mộ Dung Ca và Nguyên Kỳ, đó là một sự trao đổi ăn ý không cần dùng lời để biểu đạt. Trong lòng nàng dấy lên một loại cảm giác khó hiểu khiến lồng ngực bị chặn đứng lại.
Sau khi nhận thư, Mộ Dung Ca mở ra ngay. Trên giấy Tuyên Thành trắng phau là nét mực thánh thót như rồng bay phượng múa có chút quen mắt.
‘Lưu Tùng Nguyên đã khai ra vị trí của xưởng binh khí, người không còn khả dụng. Ngày mai phái người đến trước cửa cung mà đón.’
Nét bút ký đã có chút hoài nghi, bây giờ đọc được nội dung, trong lòng càng khẳng định! Quả thật là Lan Ngọc đã bắt cóc Lưu Tùng Nguyên! Trước đó nàng đều ẩn nhẫn nghi ngờ thủ phạm ít nhiều cũng sẽ liên quan đến Lan Ngọc, không ngờ đúng là do hắn gây nên! Bắt được Lưu Tùng Nguyên thì sẽ biết được vị trí của xưởng binh khí? Ha! Nàng nhịn không được muốn cười ra thành tiếng, cho dù bọn họ có dùng đủ mọi loại hình phạt, đến cả dụ dỗ đe dọa cũng chưa chắc Lưu Tùng Nguyên biết được xưởng binh khí của nàng đặt ở đâu!
Ánh mắt Nguyên Kỳ ngẫu nhiên đảo qua nội dung trên mặt giấy. Đáy mắt của hắn lập tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thiep-khuynh-thanh/108408/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.