Phó Huyết Phong dở cười dở khóc trước lời nói quá thẳng thắn của sư phụ. Có vẻ còn muốn trêu tên đệ tử của mình, Thủy Thiên Bình tiếp lời:
-Lam nha đầu cũng đừng quá tin tưởng nó.Đàn ông không tên nào là không háo sắc, ham hố của lạ…Trong suốt thời gian con ở với ta, ta sẽ từ từ dạy dỗ con, để con không bị gã đệ tử đào hoa của ta ăn hiếp.
-Có lẽ con phải xem xét lại quyết định của mình rồi- Phó Huyết Phong thở dài- Hơn 10 năm qua, con sống trong sự dạy dỗ của ngưi đã thê thảm lắm rồi, để Thanh Thanh ở lại, khác nào tự mình hại đến mình.
Lam Thanh rất thích không khí ấm áp thân thiết đó…
Như là một gia đình
-Thôi con đi sớm, mau giải quyết chuyện rồi về với Thanh Thanh! Cẩn thận với nha đầu Khúc Hương Linh và cha cô nương ấy.
-Dạ…
Huyết Phong nắm lấy tay Lam Thanh, lưu luyến:
-Thanh Thanh…Muội bảo trọng, huynh sẽ sớm quay về.
Một nụ hôn khẽ khàng trên trán.
Trước mặt mọi người, Lam Thanh xấu hổ, đẩy nhẹ vào ngực Huyết Phong:
-Huynh đi…cẩn thận…Muội chờ…
Bóng Phó Huyết Phong xa dần.
Lam Thanh vẫn còn nhìn theo…
Vỗ nhẹ vào vai nàng, Thủy Thiên Bình quay sang Tiểu Ngọc:
-Tiểu Ngọc, thu dọn hành lý, sau đó đốt sạch nơi này. Chúng ta trở về nhà…..
———————————-
Ngày đi, đêm nghỉ.
Tình cảm ban đầu còn là sơ khởi, sau càng lúc càng nồng đượm.
Tô Châu…
Đến một trang viện nhỏ:
-Lam tỷ tỷ. Tới nhà rồi…
-Cuối cùng cũng tới nhà.
Ngôi nhà xinh xắn nằm đơn độc trong một vùng ngoại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thiet-an-ky-mon/2222297/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.