Phòng làm việc của tập đoàn Tinh Thần, Chủ tịch Ninh Viễn Khánh như gặp đại địch, vô cùng dè dặt.
Nếu để người ta nhìn thấy dáng vẻ này của ông ta, nhất định sẽ không nhịn được mà hỏi rốt cuộc là ai đã khiến Ninh Viễn Khánh cư xử như thế?
Ninh Viễn Khánh cầm điện thoại, ngay cả thở mạnh cũng không dám, ông ta chưa từng biết đến sự tồn tại của cậu chủ này, cũng không biết tính cách của anh thế nào.
Nhưng bây giờ, nếu có xảy ra chút sai lầm nào, e rằng vị trí của mình cũng không giữ nổi.
“Ừm, có phải dưới trướng ông có một người tên anh Đông không?”
“Anh Đông? Ý cậu là Lương Đông ư… Đúng là có một người như thế…”
Ninh Viễn Khánh im lặng suy nghĩ một lát rồi đáp.
“Ừm, rất tốt, bố của anh ta cũng ở trong công ty của các ông đúng không?”, Trương Hàm hỏi.
“Cậu chủ, là công ty của chúng ta, công ty của cậu”, Ninh Viễn Khánh lau mồ hôi lạnh, sau đó nói: “Bố của cậu ta Lương Triều Quốc đúng thật cũng làm trong tập đoàn Tinh Thần”.
“Ok, tôi muốn hai người này cút khỏi thành phố Thanh Sơn, cắt đứt hoàn toàn đường làm ăn trong giới giải trí, có vấn đề gì không?”
“Đừng nói là cút khỏi thành phố Thanh Sơn, dù kêu bọn họ cút khỏi nước cũng không thành vấn đề!”
Ninh Viễn Khánh không chút do dự đảm bảo.
“Vậy được, ông mau chóng đi làm đi! Còn nữa…”
“Còn gì ạ?”
“Đừng tuỳ tiện tìm hiểu thân phận của tôi”.
“Tất nhiên rồi, tất cả đều nghe theo cậu!”
Ninh Viễn Khánh sợ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-gia-lot-xac/6100/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.