Lúc Dung Duyệt tỉnh lại vẫn cảm thấy cơ thể nặng trĩu, đầu óc mê man một hồi. Hắn mở mắt, xung quanh trống rỗng. “Anh Thẩm.” Dung Duyệt mới tỉnh, mơ mơ màng màng, cũng không biết đang gọi cái gì trong miệng. Hắn gọi hai lần, vẫn không có người xuất hiện, vì thế Dung Duyệt xuống giường đi ra ngoài tìm người.
Phòng khách tĩnh lặng, trong phòng bếp vang lên tiếng bát đũa va chạm.
Dung Duyệt đi theo tiếng động liền trông thấy Thẩm Miên đang nấu cháo. Anh cầm một chiếc muỗng màu bạc quấy nước cháo trắng, chỉ là thi thoảng sẽ thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt không có tiêu cự, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
Lúc một người không hề suy nghĩ, bạn sẽ không cách nào đọc được ý nghĩ của họ.
Đạo lý này nói ra có chút ngớ ngẩn, nhưng Dung Duyệt cảm thấy hắn có thể hiểu nó rốt cuộc có ý nghĩa gì. Ít nhất là hắn rất ghét Thẩm Miên của hiện tại, Dung Duyệt không biết tim của anh đã rơi ở nơi nào.
Dung Duyệt tức khắc nhào về phía Thẩm Miên.
Thẩm Miên bị hắn ôm bất ngờ, cả người hơi lảo đảo. “Sao vậy? Em làm thế nguy hiểm lắm biết không?” Anh quay đầu nhìn Dung Duyệt một cái.
“Sao em gọi anh không trả lời?” Dung Duyệt hỏi.
Thẩm Miên đè tay lên huyệt thái dương. “Chắc do anh thất thần. Anh xin lỗi, em còn khó chịu chỗ nào không?”
Dung Duyệt dựa lên lưng anh, không nói một lời.
Đây cũng không phải lần đầu tiên Thẩm Miên thấy hắn như vậy. Từ trước tới nay, anh chưa bao giờ đoán được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-nien-sat-vach-dep-nhu-hoa/191466/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.