Hách Liên Dung một mạch đi thẳng về nhà. Đi đường có thể khiến cho nàng thả lỏng tinh thần, cũng để cho nàng có thời gian ngẫm lại xem thời gian vào Vị gia lâu như vậy rốt cuộc có hay không chuyện gì khiến nàng vui vẻ. Vị Thiếu Quân trước sau như một thằng khốn u hồn, nàng đã không còn nhiều tinh lực để có thể tiếp tục tiêu hao vì hắn; bác chồng của nàng kia thật vất vả không cùng nàng đối chọi gay gắt, rồi lại bắt đầu kéo bè kéo cánh, xử lý không tốt một chút không thể nghi ngờ là sai lầm của nàng; Vị Thủy Liên, nhị cô tả (chị chồng) ngay cả mặt mũi cũng chưa từng thấy qua này vừa gặp liền đối với nàng sinh ra bất mãn, rốt cuộc Vị gia có hay không một người thật tâm đối xử tốt với nàng? Là thật tâm hy vọng nàng hạnh phúc? Hồ thị? Vị Đông Tuyết? Vị Thiếu Dương? Vị Thiếu Dương…. Hách Liên Dung vẫn cảm thấy ở Vị gia người có thể trao đổi, đó chắc chắn là Vị Thiếu Dương, nhưng chuyện tứ hôn xác thực khiến cho Hách Liên Dung không còn dám nghĩ như vậy, người đề xướng chuyện trộm long tráo phượng là Nghiêm thị, nhưng Vị Thiếu Dương cũng không có phản đối. Một người đáng ra phải trở thành thê tử của hắn, hiện tại lại luôn mồm gọi “nhị tẩu”, hắn trong lòng thật sự không chút nào cảm thấy không được tự nhiên sao? Thật sự bình tĩnh giống như những gì hắn thể hiện ra bên ngoài sao? Hách Liên Dung không tin, bởi vì nàng tự nhận là một người hay so đo,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-phu-bat-luong/2278179/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.