Lời này của lão phu nhân vừa nói xong, trong đại sảnh trở nên im ắng một chút, ánh mắt mọi người đều tụ tập trên người Vị Thiếu Quân. Vị Thiếu Quân đang chìm đắm trong việc tửu lâu, nghe vậy cũng sửng sốt, lập tức nói: “Bà nội, cháu muốn làm chính sự, sao lại bắt cháu tu sửa Từ đường làm cái gì!” Lão phu nhân giận tái mặt: “Cho cháu tu cháu liền tu!” Tính tình đùa giỡn của Vị Thiếu Quân lại nổi lên, ngồi im không lên tiếng trả lời. Sắc mặt Nghiêm thị lúc này mới bình tĩnh trở lại, nói với lão phu nhân: “Nương, Thiếu Quân thật vất vả mới muốn làm chút chính sự, người còn dùng việc này làm phiền hắn.” Ngô thị hơi mấp máy môi, không biết tính toán cái gì, đột nhiên nói: “Con đồng ý với bà nội, để nhị đệ tu sửa đi.” Ánh mắt Nghiêm thị hiện lên sự sắc bén, Ngô thị quay mặt đi không nhìn nàng, thẳng hướng lão phu nhân nói: “Bà nội cũng là sợ Thiếu Dương bận quá.” Lão phu nhân đối với lời này từ chối cho ý kiến, nói với mọi người: “Vị gia chúng ta vốn ít người, chỉ có mấy huynh đệ Thiếu Huyên, đương nhiên phải giúp đỡ lẫn nhau. Chuyện tu sửa Từ đường giao cho Thiếu Quân, Thiếu Dương cùng Thiếu Huyên quản lí Vị Tất Tri cho tốt. Vài huynh đệ các cháu nên vì Vị gia tận tâm tận sức mới phải.” Vị Thiếu Dương đứng lên, không nhìn ánh mắt Nghiêm thị đáp ‘Vâng’ . Ngô thị cũng nhấp nháy Vị Thiếu Huyên, hắn cũng liền đứng lên. Chỉ có Vị Thiếu Quân, vẻ mặt bất bình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-phu-bat-luong/2278198/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.