Nàng kia vốn nhìn ra quần áo toàn thân Hách Liên Dung không phải loại bình thường, cũng không tính toán đắc tội, bởi vậy nhưng thật ra đi cũng không đi được, lại có nhiều người nhìn như vậy, cũng không thể yếu thế trước người ta, gắng gượng nói: “Ngươi muốn thế nào!” “Trước giải thích,trừ bỏ phải bồi thường điểm tâm, còn phải bồi thường tổn phí tiếng khóc của con ta.” Hách Liên Dung nhất quán như thế, muốn đòi công đạo, tự nhiên phải so với người ta làm cao một chút. “Cái gì….” Nàng kia lần đầu tiên nghe thấy từ này, lại không thể đặt câu hỏi, vì mặt mũi chỉ có thể nói dối, “Nhà chúng ta cùng nha môn phủ đài có chút quen biết, ngươi thức thời một chút, che chở cho dã hài tử như vậy làm cái gì, chọc ta nóng nảy, đừng trách ta khiến cho ngươi mặt mũi khó coi!” Hách Liên Dung khẽ cười một tiếng, nàng chưa từng gặp loại người cứng rắn nói dối thành thật như vậy, đang muốn nói chuyện, phía sau truyền tới thanh âm kinh ngạc của Vị Thiếu Quân, “Đây là làm sao?’ Hách Liên Dung bình tĩnh quay đầu, trừng mắt nhìn hắn nói: “Ngươi vừa đi đâu? Đem bọn nhỏ bỏ lại không quản!” Vị Thiếu Quân không rõ tình huống nói: “Ta đi tìm cỗ kiệu a, làm sao vậy?” Nói xong hắn vỗ vỗ tiểu tử nước mũi một chút, “Ngươi lại làm sao vậy? Không phải mua đồ ăn cho ngươi rồi sao? Lại khóc!” Nàng kia mắt thấy đối phương lại xuất hiện một gã trợ thủ, xem ra thực không giống cách ăn mặc của gia đình bình thường, trong lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-phu-bat-luong/2278213/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.