Bà Raquin là người bán tạp hoá cũ ở Vernon. Trong gần hai mươi lăm năm, bà đã sống trong một tiệm buôn nhỏ của thành phố này. vài năm sau cái chết của người chồng, lòng đầy chán chường, bà bán đi sản nghiệp. Tiền dành dụm cộng với việc bán buôn này đã cho bà một số vốn trong tay bốn chục ngàn francs mà bà đã đầu tư mang đến số lợi tức hàng năm, hai ngàn francs. Số tiền này đủ để bà tiêu pha rộng rãi. Bà sống cuộc đời xa cách, không biết gì đến những niềm vui hay những nỗi lo toan gay gắt của thế gian này, bà tồn tại hên bình với niềm hạnh phúc lặng lẽ.
Bà đã thuê với giá bốn trăm francs một ngôi nhà nhỏ có vườn cây lấn ra đến tận bờ sông Seine, một chỗ ở tách biệt và kín đáo, phảng phất hương vị của một tu viện. Một con đường hẹp dẫn đến nơi ẩn cư giữa những cánh đồng cỏ mênh mông, cửa sổ hướng về con sông và những ngọn đồi hoang vắng ở bờ bên kia. Người đàn bà tốt bụng khi đã qua cái tuổi năm mươi, tự khép mình vào nơi tận cùng hiu quạnh này và ở đó, bà hưởng niềm vui thanh thản giữa đứa con trai Camille và cô cháu gái Thérèse của mình.
Rồi Camille hai mươi tuổi. mẹ gã vẫn nuông chiều gã như một đứa trẻ con. Bà yêu thương gã tha thiết để giành lấy sự sống cho gã suốt thời thiếu niên triền miên đau đớn. Đứa trẻ liên tục bị những cơn sốt và mọi chứng bệnh có thể tưởng tượng được. Trong suốt mười lăm năm trời bà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-phu-dam-me/876212/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.