Anh đã tỉnh mấy phần, muốn ngăn cô, ai biết cô lại vươn tay, nắm lấy phần dưới thân thể của anh.
Anh hít vào một hơi, trực giác muốn hất tay của cô ra, lại nghe được có tiếng thì thào nhỏ truyền tới.
"Cái này là đồ vật gì? Tại sao giống như chái dưa leo vậy?"
Đầu tiên Tịch Giản Cận sững sờ, sau đó phát giác được tay của cô đã bắt đầu lộn xộn trên dục vọng của anh.
Một bên động, lại vừa nghe tiếng của Bạc Sủng Nhi truyền đến: "A...... Đây là cái gì? Làm sao giống như bụi cỏ vậy chứ? Ô...... Thật sự là kỳ quái...... Không phải dưa leo đều sinh trưởng ở trên cây sao? Tại sao lại mọc trong bụi cỏ?"
Mặt Tịch Giản Cận nhất thời đen hơn phân nửa, chỉ thấy cô say lờ đờ được nhìn vào chỗ nào đó của anh, một bên duỗi tay ra cầm quan sát, một bên nói nhỏ, hiển nhiên là triệu chứng của uống say.
"Mình còn chưa có gặp qua cái chủng loại dưa leo này...... Thật sự là hiếm lạ...... Mình muốn hái nó xuống, cầm về nhà...... Để cho người ta xào rau cho mình ăn!"
*p/s (-_-"" ta không biết gì cả không biết gì cả*)
Cô nắm chặt quái vật khổng lồ của anh, một bộ dáng vẻ thèm nhỏ dãi nói, nói làm cho thân thể anh run lên!
Bạc Sủng Nhi một bên lẩm bẩm, vừa bắt đầu định hái, hái được nửa ngày, cô lại phát hiện căn bản đều không nhúc nhích tí nào, liền vẫn tự nhủ như cũ: "Há, mình sai lầm, cái này là dưa leo mọc trong bụi cỏ, cần nhổ, hẳn là nhổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-phu-nhan-vo-lai/1968521/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.