Chỉ cần một câu nói...... Một câu cầu xin mềm mại, có lẽ anh sẽ có thể dỡ xuống hận ý, yêu cô.
Anh chỉ là muốn biết, có phải cô đối với anh và đối không giống với những người đàn ông khác hay không?
Hết lần này tới lần khác, đến cuối cùng, nhưng cũng vô kế khả thi.
Anh thừa nhận, anh ghen tỵ cô cùng những người đàn ông khác, đi cái loại thân cận kia, anh thừa nhận, anh rất hận cô có thể yên tâm thoải mái cao ngạo đến trình độ không gì đáng trách!
Cô một đoạn nói mớ, nói ba xạo, liền để cho buồng tim của anh, ầm ầm sụp đổ.
Cô nói một câu, đừng chán ghét em, có được hay không?
Có thể làm cho hận cùng oán khắc sâu trong lòng anh năm năm, biến thành mỏng manh như vậy, giống như là tùy thời tùy chỗ, đều có thể vỡ tan!
Nhưng là cô thì sao?
Một cuộc tình, nếu thật sự tiếp tục bắt đầu...... Cô không thể vẫn cưỡng bức của anh thỏa hiệp như vậy...... Một lần, một lần, một lần, lại một lần......
Đó là cả đời, một năm rồi lại một năm cả đời, 365 ngày càng thêm 365 ngày cả đời, nếu là thật sự để cho anh không chừng mực thỏa hiệp...... Năm tháng nào ngày nào, bọn họ mới có thể thật sự hưởng thụ cảm giác hạnh phúc khi được ở chung một chỗ?
Tịch Giản Cận càng nghĩ, càng thấy hận, hận chính mình, cũng hận cô!
Cô lớn lên mỹ lệ như vậy, rồi lại cao ngạo như vậy, cô nằm ở dưới thân thể của anh, bị anh hung hăng mà làm như vậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-phu-nhan-vo-lai/1968985/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.