Cô thể lực không bằng anh, tốc độ tất nhiên không nhanh, đến cuối cùng, làm lòng anh ngứa khó nhịn, nhiều lần muốn tung mình đè ép cô, tuy nhiên đều bị cô ngăn trở.
Một cái tay của anh dùng không ra khí lực, cô học qua Không Thủ đạo, tất nhiên anh một tay không cách nào phản kháng cô.
Cho nên, anh liền bị cô đặt ở dưới thân thể của cô như vậy, gắt gao giày vò.
Anh một người đàn ông, lần đầu tiên, bị cô cứ thế ăn bôi sạch sẻ!
Hơn nữa cô ăn tận hứng, anh ăn lại cực kỳ bất mãn!
Về sau, anh liền kéo thân thể của cô hướng phía trên đụng, đụng phải chỗ sâu trong cơ thể cô khiến cô bủn rủn một mảnh, cô không nhịn được cúi đầu kêu ra tiếng: "Ừ... Tịch, nhẹ chút..."
Tịch Giản Cận nghe thấy âm điệu của cô, động tác càng điên cuồng hơn.
Bạc Sủng Nhi hai chân non nớt trong nháy mắt đánh mất khí lực, chỉ có thể mặc cho anh kéo cô từ trên xuống dưới, hai chân đánh vào giường phát ra thanh âm ái muội.
Cô về sau, phía dưới cấp tốc co rút lại, càng ngày càng gấp, giống như là muốn đem anh bấm, vốn không cách nào nhúc nhích, anh hận đến cực kỳ phẫn nộ, một tay ôm hông của cô, dùng sức hướng bên trong gạt ra, sau đó hung hăng mà lại va chạm, đụng cô thoáng cái chịu không nổi, phía dưới hoàn toàn mở ra, muốn buộc chặc, đều không thể.
Anh biết thân thể của cô, hoàn toàn vì anh tách ra, anh liền gió mặc gió, mưa mặc mưa tiến tiến lui
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-phu-nhan-vo-lai/1969256/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.