Không cần quấn quýt, hiện tại anh đây, rốt cuộc không cần băn khoăn có thật sự nên lôi kéo em theo anh đi cả đời không!
Chết cũng sẽ có nhiều phiền não, không có nhiều cố kỵ như vậy!
Không cần lo lắng tương lai, không cần lo lắng sẽ tách ra!
Tịch Giản Cận ôm vòng eo Bạc Sủng Nhi, ánh mắt trở nên cuồng nhiệt hơn, động tác của anh, thật giống như là muốn làm cho cô chết đi!
Loáng thoáng lộ ra vẻ tuyệt vọng!
Thân dưới Bạc Sủng Nhi bị anh hung ác ra vào, vốn không biết trong lời nói của người đàn ông này, giấu bao nhiêu bất đắc dĩ cùng đau thương, cô chẳng qua là mềm nhũn rên rỉ, về sau, cảm giác giống như là bị cuốn sạch, cùng anh ngã vào trong vực sâu dục vọng!
Không muốn tỉnh lại!
Cô rất nhanh liền không được, anh ở trong thân thể của cô tàn sát bừa bãi, cảm giác được cô nóng hổi ấm áp bao trùm chính mình, anh càng kích động không thôi.
Cô khó chịu nắm bờ vai của anh, mềm mại vô tội, đem những thứ thú tính trong đáy lòng người đàn ông, triệt triệt để để tỉnh lại.
cuối cùng thân thể Bạc Sủng Nhi như muốn rời ra thành từng mảnh, cô liền dung hết khí lực siết lấy anh,mới làm cho anh kết thúc.
Cô nằm ở ngực của anh, thở hào hển, toàn thân cũng không thể động, cắn bờ vai của anh, quệt mồm nói: "Giúp em tắm kỳ!"
Cô thật nhiều ngày không có tắm hẳn hoi, vẫn cảm giác mình bẩn không chịu nổi, bản thân mới vừa chà xát một nửa, bị anh cắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-phu-nhan-vo-lai/1969423/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.