Dần dần, lòng bàn tay của bọn anh hiện đầy mồ hôi.
Dinh dính nhơn nhớt thực không thoải mái, nhưng là bọn anh người nào cũng không có buông ra, chẳng qua là thật chặt nắm lại với nhau.
Đi tới bên cạnh xe, bọn họ mở ra xe, Bạc Sủng Nhi tâm huyết dâng trào, liền muốn mình và Tịch Giản Cận đi đua xe.
Tịch Giản Cận cười cười.
Trước một giây Bạc Sủng Nhi lên xe, Tịch Giản Cận lại giữ tay cô, đem cô lại một lần nữa kéo vào trong ngực, cúi đầu, cánh môi ẩm ướt nong nóng, dán lên xương quai xanh cô.
Hôn xong, lúc này Tịch Giản Cận mới nhìn ánh mắt của cô, nói: "Sủng Nhi, chuyện mới vừa rồi......"
"Em biết. " Bạc Sủng Nhi quay mặt, thật ra thì đáy lòng biết Tịch Giản Cận cùng Hàn Như Y không thể nào có cái gì, nếu có, đã sớm có, cô hiểu Tịch Giản Cận rõ nhất, khuyết điểm duy nhất cũng chính là quá chánh nhân quân tử, không thể nào chân đứng hai thuyền, dính dấp hai phần tình cảm không rõ.
Nhưng là, coi như là biết, vẫn có chút khó chịu đấy!
Dù sao kia là đàn ông của cô đó!
Bị người ta ôm khóc như vậy...... Ít nhiều gì vẫn có hơi buồn bực!
Bạc Sủng Nhi thuận thế áp vào trong ngực Tịch Giản Cận, vươn tay, sờ da thịt trần truồng của anh, bộ dáng rất không biết điều, nói: "Cả đời chỉ cho phép anh tiếp xúc tứ chi với em, bạn học Tịch Giản Cận, mới vừa rồi anh đã tiêu hao hết rồi, cho nên, tiếp theo, nếu là anh cùng những cô gái khác tứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-phu-nhan-vo-lai/1969692/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.