Chương 121: Thỉnh cầu giống nhau
Editor: Ha Ni Kên
Trong nháy mắt, Kiều Mặc tưởng như thấy được hình bóng Đại muội đã qua đời trong tiểu cô nương khí chất thanh tĩnh kia.
Chàng vô thức tiến lên một bước, bị ai đấy kéo lại vạt áo.
"Đại ca –" Kiều Vãn khóc đỏ hoe cả mắt ngước đầu.
Kiều Mặc cúi người, dịu dàng: "Mệt rồi à? Để Đại ca bế muội."
Kiều Vãn tránh: "Muội không cần bế, muội tự đi được."
Tiểu cô nương dụi mắt, giọng non nớt làm người khác đau lòng: "Đại ca, tại sao sáng nay ở Hầu phủ ca không để muội nhìn tỷ tỷ? Muội muốn gặp tỷ tỷ."
Kiều Mặc dắt tay ấu muội, ôn tồn: "Vãn Vãn sẽ quên mất tỷ tỷ à?"
"Không bao giờ." Cô bé lắc đầu như trống bỏi.
Kiều Mặc nhẹ nhàng vuốt đầu Kiều Vãn: "Thế là được rồi. Tỷ tỷ và Vãn Vãn đều rất thích đẹp, bây giờ dáng vẻ muội ấy như thế chắc không muốn chúng ta thấy đâu. Chúng ta chỉ nhỡ kỹ bộ dáng tỷ tỷ muội trong lòng là được rồi."
"Nhưng mà, muội vừa thấy ai trông giống tỷ tỷ lắm –"
"Muội nói gì?" Kiều Mặc căng thẳng.
Thiệu Minh Uyên ở phía trước cũng đột ngột ngoái đầu.
Tiểu cô nương ngước đầu, nước mắt nhạt nhòa: "Muội thấy tỷ tỷ khóc."
Kiều Mặc nhìn lướt Thiệu Minh Uyên rồi nhẹ giọng: "Vãn Vãn nhầm rồi."
Kiều Vãn đau lòng cúi gằm mặt xuống đất, một lúc lâu sau mới nói: "Muội chỉ thấy người lợi hại như tỷ tỷ làm sao dễ dàng mà chết như thế được? Muội không tin!"
Rõ ràng có biết bao nhiêu người không bằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-quang-den-cham/1258963/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.