Âu Hân nhổm đầu dậy nhòm xuống bên dưới xem là ai.
Ánh mắt cô hiện rõ vẻ sửng sốt. Quả nhiên là vừa nãy cô không nhìn lầm.
Người kia thấy cô không đáp lại, nghĩ rằng nói nhỏ cô không nghe rõ lại lên tiếng nhắc lại lần nữa.
- Đồng tiểu thư, giúp tôi hạ quả bom xuống. Tôi sẽ phá.
- À.. được. Dịch tiên sinh đợi một chút.
Âu Hân nhẹ nhàng đẩy quả bom dịch xuống cái lỗ, đưa tay hạ quả bom xuống cho Dịch Cẩn bên dưới.
- Đồng tiểu thư cũng xuống đây một chút đi. Dùng đường đó để trốn... tôi nghĩ không ổn lắm.
Âu Hân nằm bên trên cũng thấy có lí mà gật đầu rồi chui xuống.
Ở bên dưới Dịch Cẩn đang cẩn thận để quả bom xuống sàn nhà. Còn Tề Phi thì hí hửng đỡ cô xuống.
- Cảm ơn...Tề tiên sinh.
- Không cần gọi khách sáo như vậy. Cô gọi tôi là anh Tề hoặc Tề thôi cũng được.
- Như vậy đâu có được. Hay vậy tôi gọi là Tề thiếu.
Tề Phi thở dài một tiếng, gật đầu. Sau đó thấy có một cô gái nữa đang cố chui xuống thì lại hí hửng chạy lại đỡ, đôi mắt đào hoa sáng lên.
- Cảm ơn.
Tố Mai thấy một chàng trai trẻ ôm eo đỡ mình xuống thì ngại ngùng cúi đầu cảm ơn. Lý Nhạc Lăng nhìn một màn này thì đau hết con mắt. Chửi thầm một câu trong miệng.
Đúng là cái loại đào hoa.
Lý Nhạc Lăng đi tới đẩy Tề Phi ra xa Tố Mai, vênh mặt lên như thách thức.
Tề Phi nheo mắt lại, cũng chẳng thèm nhìn nữa mà quay sang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-soai-phu-nhan-tron-nua-roi/274843/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.