Di thái thái của Tư Đốc Quân muốn nhờ Cố Khinh Chu xem bệnh.
Cố Khinh Chu buổi tối hôm nay đã chịu đả kích có phần sâu, mặc kệ là nồi nước ghê tởm lúc trước kia, hay là những loạt lời này của Tư Đốc Quân, thì đều khiến nỗi lòng Cố Khinh Chu bất an.
Nàng không có tâm tư tự mình suy nghĩ mục đích di thái thái mời nàng xem bệnh.
Thói quen của Cố Khinh Chu là đi một bước tính trước mười bước, thời điểm tinh lực nàng vô dụng, liền không thể đáp ứng cái gì.
"Ngày mai ngài gọi điện thoại cho ta, hoặc là đi Cố công quán, ta lại xem kỹ cho ngài. Hiện tại là buổi tối, vọng, văn, vấn, thiết, cũng thấy không rõ lắm." Cố Khinh Chu nói.
"Tự nhiên tự nhiên, là ta đường đột." Hoa Ngạn vội nói.
Sóng mắt Cố Khinh Chu khẽ nhúc nhích, có gợn sóng rất nhỏ lướt qua, nàng hỏi Hoa Ngạn: "Di thái thái, ngài cũng nghe nói qua ta biết chữa bệnh sao?"
"Đúng vậy, lần trước còn nghe Tam tiểu thư khen ngài a." Hoa Ngạn đúng sự thật, nói.
Tam tiểu thư, chính là bào muội của Tư Mộ - Tư Quỳnh Chi.
Tư Quỳnh Chi thực không thích Cố Khinh Chu, nàng ta khen Cố Khinh Chu, chỉ sợ là dụng tâm kín đáo.
Quả lắc của đồng hồ Tây Dương lớn trên tường vang lên, đã 9 giờ tối.
Cố Khinh Chu muốn cáo từ, liền giả vờ dùng tay che khuất miệng mũi, ngáp một cái.
Tư Đốc Quân gọi phó quan: "Đi kêu Nhị thiếu gia lên tới, đưa Cố tiểu thư về nhà."
Cố Khinh Chu vội nói: "Đốc quân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-soai-vo-ngai-lai-bo-tron/199302/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.