Tư Hành Bái đi vào tới, thật ra tất cả mọi người đều ngoài ý muốn, nên không đem vẻ thất thố của Cố Khinh Chu để vào mắt.
Chỉ có Hoắc Việt, dư quang khôn khéo tựa chuồn chuồn lướt nước, từ trên mặt Cố Khinh Chu lướt qua.
Hắn có phần nghi hoặc.
"Thiếu soái." Hai tỷ đệ Nhan gia đứng dậy, cung kính nhìn Tư Hành Bái, nói.
Thái độ của Nhan Lạc Thủy cùng Nhan Nhất Nguyên đối với Tư Hành Bái, cùng thái độ đối với Tư Mộ, là hoàn toàn không giống nhau.
Xem Tư Mộ như là bạn cùng lứa tuổi, Nhan Lạc Thủy thậm chí kêu Tư Mộ là Nhị ca; còn xem Tư Hành Bái càng như là trưởng bối, cùng Tư Đốc Quân giống nhau, khiến người khác kính trọng, mặc dù bọn họ trong lén lút cũng nói xấu Tư Hành Bái.
"Đều tới xem ông chủ Từ diễn?" Tư Hành Bái vẫy vẫy tay, ý là cho bọn họ ngồi xuống, hắn cũng không chút khách khí ngồi xuống trên ghế.
"Đúng vậy." Nhan ngũ thiếu hôm nay đặc biệt câu nệ, Hoắc Việt ở đây, Tư Hành Bái lại tới nữa, cảm giác một phòng trưởng bối, làm Nhan ngũ thiếu nhấc không được tay chân, "Thiếu soái, ngài như thế nào biết chúng ta ở chỗ này?"
"Ngươi cho rằng phiếu của ngươi là ai giúp ngươi có?" Tư Hành Bái cười, nói.
Nhan Nhất Nguyên bừng tỉnh, cảm tình là trải qua tay Tư Hành Bái.
Tư Hành Bái nhìn thấy cây cuồng xem diễn - Hoắc Việt, lại nói: "Phó quan của ta là tới cầu trước mặt Hoắc gia rồi, mới có được cái phiếu tới."
Sự che lấp của Hoắc Việt bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-soai-vo-ngai-lai-bo-tron/199321/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.