Mộc Vãn nghĩ Lăng Thận Hành không hề hù dọa cô, nếu cô không chữa được cho bà tư, anh thật sự sẽ dùng một phát súng giết chết cô.
Được rồi, người đàn ông này đủ hung dữ, nhưng rất xin lỗi, anh không có cơ hội này.
Ánh mắt tự tin của Mộc Vãn khiến Lăng Thận Hành hơi ngạc nhiên, vô thức buông bàn tay cầm súng xuống, rốt cuộc người phụ nữ này lấy đâu ra sự bình tĩnh này, sự bình tĩnh này như đã tính toán kỹ càng khiến anh nảy sinh suy nghĩ tin tưởng cô.
“Một lời đã định.
” Mộc Vãn giơ tay lên ấn họng súng của anh xuống, đôi mắt cũng sáng lấp lánh.
Lăng Thận Hành ném khẩu súng ra sau, Lý Hòa Bắc đứng sau lưng nhanh tay đỡ được.
“Mời người bên trong đi ra ngoài.
” Anh lạnh lùng dặn dò, “Không giữ lại một ai.
”“Vâng.
” Lý Hòa Bắc nhận lệnh, gọi hai cảnh vệ đi theo.
Người trong phòng lần lượt bị gọi đi, tuy mọi người không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng đây là mệnh lệnh của Lăng Thận Hành, tuy mọi người cảm thấy nghi ngờ nhưng cũng không dám hỏi nhiều, dù sao đây cũng là Lăng gia, ngoại trừ Đốc quân, lời nói của vị Thiếu soái này chính là thánh chỉ, dù là Lão phu nhân cũng không thể không cân nhắc.
“Hi Nghiêu, vậy là sao??” Lão phu nhân cau mày, cảm thấy không hài lòng, nhìn một vòng quanh căn phòng, cũng không thấy bóng dáng của Mộc Vãn.
“Bà nội, bây giờ không phải lúc giải thích, cứu dì tư quan trọng hơn.
” Lăng Thận Hành không muốn nói nhiều, dặn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-soai-yeu-em-moi-ngay/2545116/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.