Mộc Vãn đang uống cháo, thiếu chút nữa một ngụm cháo từ trong miệng phun ra.
Cô lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ Lăng Thận Hành mặc quân trang, một thân thẳng mặc màu xanh lam, huân chương trên huy chương sáng lóa mắt, dáng người anh vốn thon dài cao ngất, hơn nữa đai lưng giữa áo trên màu đen gãi đúng chỗ ngứa hiện ra anh vai rộng mông hẹp cùng đôi chân dài, li quần thẳng tắp, một đôi quân ủng màu đen càng vẽ rồng điểm mắt, nhìn qua cả người anh oai hùng hiên ngang, nhất thời tìm không ra ngôn ngữ thích hợp để hình dung.
Cô ngày thường thích tiểu thịt tươi, so với Lăng Thận Hành mặc quân trang quả thực là yếu đuối, đây là sự hấp dẫn của chế phục bó.
“Ngẩn người làm gì?” Một đôi chân dài đã tới trước mặt cô, cô thấy vạt áo quân trang của anh, dường như còn tản ra mùi khói thuốc súng nhàn nhạt.
“Không có gì.
” Mộc Vãn vội vàng dịch tầm mắt, cầm bát hàm hồ hỏi: “Anh muốn đi ra ngoài?”“Ừ, trong quân có một số việc phải xử lý, có khả năng muộn chút mới trở về.
”“Ừm.
” Mộc Vãn có chút không quá dễ chịu, lời này nghe như anh đang báo lại hành trình.
“Cô cầm cái bát không làm gì?”Mộc Vãn lúc này mới phát hiện chính cô vừa rồi đã uống xong cháo rồi, dáng vẻ cầm bát không đúng là có chút buồn cười, cô vội vàng buông xuống, xấu hổ lau miệng: “Không ăn no.
”Lăng Thận Hành nhìn dáng vẻ cô cảm thấy buồn cười, cơn bực rời giường cũng biến mất không thấy bóng.
Mái tóc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-soai-yeu-em-moi-ngay/2545168/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.