Mộc Vãn đã nói tối nay sẽ làm món mì hoành thánh, vì vậy Lăng Thận Hành giải quyết việc quân vụ xong liền chạy về phủ Đốc Quân.
Anh vốn định đi thay quần áo rồi đến Quế Hoa Uyển, kết quả vừa cởi mấy cái nút áo ra đã nghe thấy một cảnh vệ để báo cáo Mộc Vãn bị bệnh, hình như bệnh rất nặng, vừa nôn ra máu vừa hôn mê, làm phiền đến cả Tam tiểu thư.
Anh không thay quần áo rảo bước thật nhanh đi qua đó, kết quả vừa bước vào phòng ngủ đã thấy cô nằm lỳ trên giường, cầm một quyển sách, còn ngậm một viên kẹo trong miệng, vừa xem sách vừa lẩm bẩm hát, dáng vẻ thoải mái nhàn nhã kia đâu giống một người sắp chết.
Lúc đó sắc mặt anh rất xấu, nhưng phần lớn là cảm thấy may mắn, cũng may chỉ là tin đồn, nhưng anh cũng thấy tức giận, vẻ mặt nặng nề đi vào trong.
Mộc Vãn không ngờ Lăng Thận Hành lại về sớm như vậy, vội vàng ngồi dậy từ trên giường, chỉnh sửa lại mái tóc hơi rối loạn, nhìn anh cười khan một tiếng.
“Không phải bị bệnh rất nặng sao?” Giọng nói của người đàn ông xen lẫn sự tức giận, khí thế lúc bước vào trong như muốn túm cô lên vậy.
Mộc Vãn vội vàng nói: “Tôi đã làm mì hoành thánh cho anh rồi, bây giờ có thể cho vào nồi.
”Anh đã đi đến trước giường của cô, cơ thể cao lớn nhìn xuống cô như thế, bóng râm sừng sững bao phủ xuống, đôi mắt nhìn cô thật kỹ như muốn tìm ra điều gì đó từ trên người cô.
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-soai-yeu-em-moi-ngay/2545174/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.