Ăn cơm xong anh bế cô lên phòng rồi thay đồ đi làm. Cô chán nản nằm trên giường đọc sách hay chơi game để chiết thời gian. Hôm nay ở Tổng cục có một vụ án khá quan trọng nên anh cần ở lại xử lí nên sẽ về trể, anh gọi cho quản gia bảo bà dọn cơm cho cô sớm không cần chờ anh về. Có lẽ hôm nay là ngày đầu tiên ở đây cô ăn cơm 1 mình.
Hai chân cô lúc này đã bớt đau hơn nên cô đã xuống phòng ăn, ăn xong cô ra vườn hoa một lác rồi lại lên phòng xem tivi, trong lòng cô giờ đây rất lạ, nó thiếu một cái gì đó nhưng cô lại không biết nó là gì. Có lẽ thiếu bóng dáng của anh chăng?
Gần 7 giờ tối
Cô đang mải mê xem tivi thì cửa phòng chợt mở, cô quay lại nhìn thì thấy anh đang bước vào trên người chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm. Anh bước lại chỗ cô vén tấm chân lên rồi nằm xuống cạnh cô.
- Anh làm gì vậy.
- Ngủ.
Anh trả lời một cách ngắn gọn.
- Hả.....ngủ..không được anh qua phòng anh ngủ đi.
Cô có chút sợ hãi khi nghe anh nói, anh nói ngủ nhưng chắc hẳn không đơn giản như vậy cơ thể cô còn đau nếu lần nữa thì cô khỏi xuống giường 1 tuần luôn quá.
- Không ôm em tôi ngủ không được.
Anh tất nhiên hiểu cô đang sợ điều gì liền cười nhẹ nói.
- Không ngủ được cái đầu anh đấy, tôi muốn ngủ một mình.
Cô lấy gối ném vào người anh, anh bắt được rồi để cạnh mình.
- Em muốn xuống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-tuong-cung-co-vo-nho/1626549/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.