Mà cậu ta không phải thiên tài, đem mọi kiến thức gác qua một bên đã gần hơn nửa năm, một lần nữa đem nó lấy lại trong quá trình này cũng có nhiều thứ lạ lẫm, bất quá, may mắn......
Cậu ta rút cuộc cũng khổ tận cam lai. Trong thời gian chưa đến 2 tháng, đã có thể lấy lại được trình độ vốn có.
Chỉ là cậu ta không nghĩ tới, vẫn bị bại dưới tay của Hàn Mộ Vi và Đoạn Thần Kiệt.
Chu Quân Hào rũ lông mi xuống. Sau kho người chung quanh đều tản đi, mới hỏi Hàn Mộ Vi, "Cậu để ý sao?"
Hàn Mộ Vi ngẩng đầu, "Để ý cái gì?"
"Để ý mình...... trước đó vẫn luôn che dấu khả năng của bản thân." Hắn tuy rằng lui bước, nhưng thực lực thật sự biểu hiện ra ngoài thì lại mạnh mẽ hơn ngày thường nhiều.
Hàn Mộ Vi sửng sốt một chút, "Vì cái gì phải để ý?"
Chu Quân Hào tâm tình có chút phức tạp.
Cô nói không để ý, vốn dĩ cậu ta nên vu vẻ, chính là vì cái gì......
Cậu ta lại cảm giác có chút thất vọng......
Cậu ấy không để ý, là bởi vì mình chỉ là bạn của cậu ấy, cùng Tề Tư Mẫn với Tiểu Lỗi và Đoạn Thần Kiệt còn có này bất kể một ai khác nào đó trong lớp này cũng là giống như nhau, cho nên mới không để ý sao?
Thế nếu...... Nếu như người kia thì sao? Một người đàn ông kia ở trên tờ truyền đơn......
Nếu là người đó, có phải cậu ấy liền sẽ để ý đến hay không?
Chu Quân Hào tâm tình phức tạp mà xoay người rời đi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-tuong-dai-nhan-sung-nhe-mot-chut/94969/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.