Nhìn dáng vẻ vui vẻ của cô, Tiểu Bao Tử thật sự không có ý định nhắc nhở cô biết, cái loại này chỉ là chó ngao Tây Tạng trong truyền thuyết lớn lên hơi giống với sư tử, nghe đồn cái loại trong truyền thuyết còn có thể cắn chết sư tử......
Có Tiểu Sư ở bên cạnh, mỗi lần Hàn Mộ Vi nấu cơm đều sẽ không kiềm chế mà làm nhiều hơn một chút. Dì sao bây giờ có dư thừa lại bao nhiều, cũng đều có Tiểu Sư thay cô giải quyết.
Mặc Dung Uyên vốn dĩ mang Tiểu Sư đến đây, chỉ là nghĩ đến việc để cho Hàn Mộ Vi có người làm bạn những lúc hắn không ở đây. Hơn nữa chó ngao Tạng sau khi lớn lên, sức chiến đấu thập phần dũng mãnh. Hàn Mộ Vi chỉ ở có một mình, hắn thật sự không yên tâm, có Tiểu Sư ở cạnh, những lúc ngẫu nhiên hắn phải đi khỏi, cũng sẽ lo lắng liên tục cho cô không buông xuống như thế nữa.
Chỉ là, rất nhanh hắn đã cảm thấy rất hối hận.
Bởi vì Tiểu Sư đã nhanh chóng cướp đi gần như là toàn bộ sự chú ý của Hàn Mộ Vi. Hơn nữa còn có một Mặc Quân Dư thỉnh thởng sẽ hay đi tìm đến cô cùng nhau đọc sách và làm bài tập. Mặc Dung Uyên cảm thấy bản thân giống như là bị đưa vào lãnh cung ở rồi!
Nhìn một người một chó ngồi hai bên trái phải của Hàn Mộ Vi, Mặc Dung Uyên nhận mệnh mà thở dài một hơi.
Lấy ra di động ra, đem hình ảnh vô cùng hài hoà và ấm áo này chụp lại, Mặc Dung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-tuong-dai-nhan-sung-nhe-mot-chut/94980/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.