Lưu thúc nhìn Mặc Quân Dư dính chặt lấy Hàn Mộ Vi một bước cũng không chịu rời, thở dài.
Bây giờ, muốn dẫn cậu bé đi, cũng không phải là một việc đơn giản a!
Ngay cả Mặc Dung Uyên mà cậu bé đã từng vô cùng ỷ lại cũng vô cùng bài xích......
Ăn cơm nước xong, trong đầu Hàn Mộ Vi vang lên hệ thống thông báo: Mặc Quân Dư đối với ngài tăng lên 10 điểm hảo cảm giá trị!
"......"
Hàn Mộ Vi thu dọn chén đũa, thoáng nhìn qua Mặc Quân Dư. Cô lại làm cái việc gì khiến cậu bé vui vẻ vậy?
Tâm tình Tiểu Bao Tử phấn khởi:
"Chủ nhân, Bạn nhỏ Tiểu Dư là một đứa trẻ biết tri ân báo đáp! Kiến nghị chủ nhân về sau mỗi ngày đều đút cơm cho cậu nhóc!"
"......" Vậy là, cô chỉ là đút cho cậu bé ăn một chén cháo, liền có được mười điểm hảo cảm giá trị sao?
Hàn Mộ Vi không khỏi nhớ tới việc cô đứng trên đường nhường chỗ cho người khác và cuối cùng chỉ nhận được một chút hảo cảm giá trị, nhặt rác một tiếng đồng hồ cũng chỉ nhận được một hai điểm hảo cảm giá trị.
Tiểu Bao Tử đắc ý dào dạt: "Em phải nói a, bạn nhỏ Mặc Quân Dư là một đối tượng công lược không tệ nha!"
Hàn Mộ Vi ngoài cười nhưng trong không cười.
"Đúng vậy. Bảy tuổi cách mười tám tuổi chỉ có mười một năm. Nói không chừng đến khi cậu bé trưởng thành ta có thể thành công gả cho cao phú soái!"
Tiểu bao tử cực kỳ không ủng hộ:
"Chủ nhân. Người như thế là không được đâu! Tư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-tuong-dai-nhan-sung-nhe-mot-chut/95050/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.