Ngày ấy Liên Kỳ Quang ngất xỉu thực sự đã dọa hoảng Hạ Hầu Thiệu Huyền, Hạ Hầu Thiệu Huyền đưa Liên Kỳ Quang vào bệnh viện, lại gọi Mộ Dung Khanh từ khu một tới, chính là vô luận kiểm tra thế nào cũng không tra ra bất cứ vấn đề nào, trừ bỏ phản ứng bình thường khi mang thai, mặc khác số liệu so với dị năng giả khác đều khỏe mạnh hơn. Sau đó nếu không phải Liên Kỳ Quang tỉnh lại, Hạ Hầu Thiệu Huyền phỏng chừng đã phát điên đập chết hết đám lang băm kia.
Chính là cũng từ ngày ấy, Liên Kỳ Quang lại bắt đầu sống cuộc sống bị cấm đoán, mỗi ngày trừ bỏ ăn chính là ngủ, Liên Kỳ Quang cũng kháng nghị, bất quá bị Hạ Hầu Thiệu Huyền không chút thương tiếc chèn ép.
Sau đó, thấy Liên Kỳ Quang càng lúc càng không có tinh thần, Hạ Hầu Thiệu Huyền phái người thu thập một căn phòng đầy trò chơi suốt mấy chục năm gần đây mới trấn an được Liên Kỳ Quang đang định bụng tuyệt thực.
“Tỉnh rồi?” Cảm nhận được động tĩnh của người bên cạnh, Hạ Hầu Thiệu Huyền đặt máy tính trong tay xuống, cúi người cắn nhẹ mặt Liên Kỳ Quang.
“Ngô.” Liên Kỳ Quang than nhẹ một tiếng, mông lung mở mắt, vẻ mặt mờ mịt nhìn Hạ Hầu Thiệu Huyền.
“Đói bụng không?” Buồn cười nhìn ánh mắt mơ màng của Liên Kỳ Quang, Hạ Hầu Thiệu Huyền đưa tay bế bổng Liên Kỳ Quang lên, ôm vào lòng.
“Có một chút.” Liên Kỳ Quang gục gặc nửa ngày, vất vả lắm mới tìm lại được chút tỉnh táo, bàn tay theo thói quen vỗ vỗ cái bụng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-tuong-vo-ngai-co-thai-roi/1476974/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.