Kiều Tân Phàm đi rồi, Vãn Tình nhìn mấy cái túi lớn túi nhỏ, nên trong tất cả đều là quần áomà Kiều Tân Phàm chọn mua cho cô, thậm chí còn chuẩn bị cả lễ phục chocha mẹ cô, có thể thấy rõ ràng sự cẩn thận và săn sóc của anh.
Không có cái gọi là tình yêu, sau khi cô phải chịu thương tích đầy mình, téngã đến tan nát vì gian khổ yêu thương Mạc Lăng Thiên, Vãn Tình đã không còn chờ mong gì vào hai chữ “tình yêu” này nữa rồi.
Nhưng màKiều Tân Phàm lại cho cô một cảm giác hạnh phúc xa lạ, giống như khi một người đang khóc, nhưng người khác lại bỗng nhiên bắn pháo hoa trên bầutrời để người này cười. Cảm giác này vượt qua cả tưởng tượng và mongmuốn của cô. Cho nên cô mới vui mừng và thỏa mãn sao?
Nhớ đến khi Kiều Tân Phàm lôi kéo cô quay lại, các nhân viên ở cửa hàng quần áo đều tỏ ra hâm mộ. Cô nghĩ lại khi anh xách túi lớn túi nhỏ kéo cô đi xuyênqua đám người giống như là ngọn gió mạnh mẽ. Vãn Tình lạc quan, trànngập chờ mong với cuộc hôn nhân này.
Có lẽ họ không có tình yêu,dù cho họ không biết rõ về nhau, nhưng cảm giác này khiến cho trái timmệt mỏi của Vãn Tình tìm được nơi để dựa vào. Ít nhất thì có thể khiếncô bình tĩnh lại, để cô thay đổi hiện trạng.
Giờ phút này, trong lòng Vãn Tình chỉ có sự cảm kích Kiều Tân Phàm.
Trời vừa sáng, Vãn Tình đã dậy từ rất sớm, thì thấy anh trai Hạ Vãn Dương vừa đi họp về đang ở sân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thinh-ha-van-tinh-thien/156276/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.