Editor: Miri
- --------------
"Nói đến vô tình, Nhan Tuế Nguyện có thể xem như là nam nhân vô tình bậc nhất rồi." Gia Cát Loan nhìn chén rượu hoa đào kia, "Ngươi nói xem, các ngươi cũng coi như đã cùng nhau trải qua hoạn nạn, giờ y dùng một chân đá văng ngươi, đá không hề do dự."
"......"
Trình Tàng Chi rũ mắt, trong lòng tính nhẩm, Nhan Tuế Nguyện đã nửa tháng không nói chuyện với hắn rồi. Tâm tư hắn thay đổi liên hồi, bảo: "Cũng không phải lần đầu bị đá, quen rồi."
Hắn bỗng nhiên cười nhìn Gia Cát Loan, "Cái người đến cả tư cách bị đá còn không có như ngươi, không trải qua thì không hiểu đâu."
Gia Cát Loan bị hắn dùng ánh mắt "ngươi không hiểu đâu" nhìn tới mức bực bội nhảy dựng, "Trình Tàng Chi, ta chúc tình đồng liêu của ngươi vĩnh viễn bền lâu."
Trình Tàng Chi cười một tiếng, mới gọi tới Triệu Quyết, "Lý Yên thượng kinh sao?"
Triệu Quyết nói: "Thủ Cư vương bên kia có ý muốn chờ Nhan thượng thư kết án, cùng Nhan thượng thư khởi hành."
Trình Tàng Chi nhíu mày, "Không phải Thủ Cư Vương phi, Vệ phu nhân đã thượng kinh rồi sao, vậy mà hắn không sốt ruột?"
Triệu Quyết nhạt nhẽo đáp, "Công tử nói gì vậy, Vệ phu nhân vốn là do tiên đế ép ngài ấy thú về, bởi vậy mười năm qua, hai người cũng không có con nối dõi."
Trong phòng bỗng nhiên yên tĩnh, không ai nói gì. Sau một lúc lâu, Trình Tàng Chi lại dùng ngón tay móc ra một sợi xích, "Lý Yên ở đâu, ta đi gặp hắn."
Triệu Quyết bỗng nhiên nhớ tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thinh-quan-tu-trong/2562172/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.