Dương Ninh hơi ngơ ngác nhìn nữ nhân trước mặt, một gương mặt trái xoan đẹp đẽ, đôi mi thanh tú, dù gương mặt nhợt nhạt vì mới sinh nở, hàm răng đen tuyền không phù hợp với mỹ quan của người hiện đại, thế nhưng sự gắn kết từ tình mẫu tử huyết mạch vẫn khiến Dương Ninh trong lòng có cảm xúc ấm áp. Luân hồi 9 kiếp, những lần trước hắn đều luân hồi trở về theo dạng trọng sinh, sống vài năm lại bất ngờ tử nạn, đây lại là lần đầu tiên hắn trở về dưới hình hài trẻ con như thế này.
- A, a, a, nha…
Dương Ninh muốn nói, thế nhưng trong cổ họng cũng chỉ phát ra được những tiếng a, a, mẹ hắn nhìn bộ dáng của hắn liền hỏi:
- Bảo bối đã đói rồi sao? Chờ một chút, mẹ cho con uống sữa.
Nói rồi nàng liền vạch yếm ra đưa nh.ũ hoa đến trước miệng của Dương Ninh, dù đã có tâm hồn của người trưởng thành thế nhưng cơ thể hắn lại hành động theo bản năng, mùi hương của sữa mẹ lập tức cuốn hút bản năng của trẻ sơ sinh trong hắn, miệng lập tức cắn vào nh.ũ hoa không ngừng nút để những tia sữa chảy vào bên trong miệng.
Người mẹ ánh mắt cưng chìu nhìn con trai bé bỏng đang bú sữa, giữa vùng núi rừng này cũng chỉ có mẹ con nàng mà thôi. Một lát sau Dương Ninh sau khi no sữa liền ngủ thiếp đi, nàng liền dọn dẹp một chút, mang theo tay nãi tiếp tục rời đi.
Năm 1454, vua tròn 12 tuổi đã bắt đầu trông coi chính sự, Thần phi hoàng thái hậu Nguyễn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thinh-the-dien-ninh/1723063/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.