Rốt cục, biết được tên đối phương.
"Mạc Thanh Tuyệt."
"Bạch Phong Hoa."
"Tuyệt đại Phong Hoa, tên này, thích hợp với ngươi." Mạc Thanh Tuyệt cười phong thần tuấn dật.
Bạch Phong Hoa nghiêng đầu, nhìn dị đồng (đồng tử khác nhau) nam tử trước mắt: "Mạc Thanh Tuyệt, ta thật đúng có chút tò mò nguyên thân của ngươi là gì. Ta nhìn không ra đến nguyên thân của ngươi." Con ngươi một cái màu vàng, một cái màu đỏ, yêu tộc như vậy, đúng là hiếm thấy. Hơn nữa, thực lực cũng cường đại.
"Nguyên thân?" Mạc Thanh Tuyệt hơi hơi sửng sốt, sau nở nụ cười, "Ngươi đoán."
"Lười đoán." Bạch Phong Hoa hừ một tiếng.
"Có điều, ngươi Bạch Liên chiến tướng nhưng danh chấn tứ phương." Mạc Thanh Tuyệt cười, vì Bạch Phong Hoa rót một ly Vô Ưu.
"Ha ha." Bạch Phong Hoa nhịn không được cười ra tiếng, "Nói nói, như thế nào danh chấn tứ phương?"
"Cao quý, cường đại, thần bí, còn có..." Mạc Thanh Tuyệt hơi hơi ngừng một chút, tiếp theo trực tiếp nói ra, "Tàn nhẫn."
Bạch Phong Hoa sửng sốt, lại cười lớn hơn nữa. Tuy nhiên trong tiếng cười có cô đơn nói không nên lời.
"Đúng, tàn nhẫn, tàn nhẫn, chỉ có điểm ấy nói đúng." Bạch Phong Hoa cười, đem nước trong ly rượu uống một hơi cạn sạch. Đối mặt Thần hoàng yêu cầu thảo phạt người, Bạch Phong Hoa tự nhiên chưa từng có nương tay, ra tay tàn nhẫn, ‘trảm thảo trừ căn’ (diệt cổ tận gốc). Mà Thần tộc tất cả mọi người tán thưởng hành vi của nàng, ca tụng hành vi của nàng. Không có người chỉ trích hành vi của nàng không đúng, đều nói đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thinh-the-phong-hoa/173461/quyen-3-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.