Khi Bạch Phong Hoa tỉnh lại, tinh thần tốt hơn một ít. Chậm rãi đứng lên phát hiện mình đang ở một gian phòng ngủ xa hoa, vật dụng chung quanh đều đẹp đẽ quý giá vô cùng, trên mặt đất trải một thảm nhung thật dày, mà trên thân thể của nàng đã thay quần áo tơ lụa thoải mái.
Lúc này cửa khẽ bị đẩyra, người vào là Hồng Quân.
"Ngươi tỉnh? Ngươi đợi chút, ta cho người đến." Hồng Quân không đợi Bạch Phong Hoa nói chuyện liền lui đi ra ngoài, tiếp theo đi vào hai nha hoàn. Hai nha hoàn nhìn không chớp mắt, không nói một lời, động tác nhanh nhẹn cũng không thất lễ, ôn nhu giúp Bạch Phong Hoa mặc quần áo, hầu hạ Bạch Phong Hoa rửa mặt xong, thế này mới lui đi ra ngoài.
Bạch Phong Hoa ngồi ở trước cái bàn, tinh tế hồi tưởng chuyện lúc trước phát sinh. Tiếng đập cửa khẽ vang lên, Bạch Phong Hoa hoàn hồn: "Mời vào."
"Bạch cô nương, hiện tại thân thể như thế nào?" Hồng Quân mỉm cười tiến lên đây.
"Thực đã tốt hơn nhiều, đa tạ công tử cứu giúp." Bạch Phong Hoa gật đầu, đánh giá người trước mắt. Người trước mắt có dung nhan tuyệt sắc, khuôn mặt xuất hiện ở nơi nào đều là tiêu điểm. Nụ cười trên mặt cũng làm cho người ta thấy cảnh đẹp ý vui, khí chất tao nhã làm lòng người sinh hảo cảm.
"Bằng hữu của ngươi tuy rằng không có trở ngại, nhưng vẫn chưa có tỉnh lại." Hồng Quân có chút xin lỗi nói, "Thật sự là ngượng ngùng."
"Công tử không cần xin lỗi, đây không phải lỗi của ngươi. Ngươi đã cứu chúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thinh-the-phong-hoa/173465/quyen-3-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.