Lúc Hoàng trưởng tôn mặt dày lên, Công chúa điện hạ cũng rất khó chống đỡ.
Điểm đặc biệt là Hoàng trưởng tôn da mặt dày còn sẽ đực biệt vuốt mông ngựa, lúc này đây ân cần mà nói: “Cháu trai đã sớm biết, cô cô là người tốt nhiệt tình nhất! Tâm hồn Người sáng ngời như ánh trăng trên trời, dung nhan của Người mỹ lệ như tâm hồn người vậy! Cháu trai đã gặp qua rất nhiều nữ nhân, phong ha vô hạn, lại đều khôngđược bằng một phần mười cô cô… Người…” Trong khi long xa hành tẩu cuồn cuộn, Hoàng trưởng tôn mồm mép linh hoạt, còn thuận tay túm lấy mông ngựa của Nhóc mập đang gặm điểm tâm, nói: “Nhìn Hoàng thúc ăn uống thử xem! Cỡ nào thu hút ánh nhìn chứ! Bóng hình khó có thể quên được của Người kia, dù trong đêm tối cũng có thể tỏa sáng dẫn lối cho cháu trai. Giữa đám đông, liếc mắt một cái là có thể nhận ra được dáng vẻ không giống người thường của Hoàng thúc!”
Lời này lại là thật lòng.
Thằng nhãi con mập mạp như vậy hiếm có quanh đây lắm.
cô cô và Hoàng thúc bị lời thật lòng của cháu trai lấy lòng, tức khắc ngửa đầu ưỡn ngực.
Trong xe, A Nguyên cười cao vút, khen: “Vẫn là Đằng Nhi tinh mắt! Bổn cung che dấu sâu như vậy vậy mà vẫn bị con phát hiện!”
Hoàng thúc cũng khanh khách mà kêu lê: “Có Đằng Nhi ở đây, điểm tâm đều đặc biệt thơm ngọt.”
“Đó là bởi vì cô cô và Hoàng thúc luôn ngự trị trong lòng cháu trai.” Hoàng trưởng tôn càng nịnh nọt thêm.
Thời buổi này để đi nhờ xe còn rất cần phải không biết xấu hổi. Nếu không phải Hoàng trưởng tôn đã từng có kinh nghiệm, chưa chắc đã có thể thành thạo như vậy.
A Nguyên nhìn thằng cháu thức thời này, khẽ gật đầu rồi thở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thinh-the-vinh-sung/1705186/chuong-134-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.