Trong tất cả mọi thứ, từ "vật lý" lại khiến Choi Go-yo nhớ đến một bài đăng hài hước trên mạng mà anh ta từng đọc. Có ai đó đã thôi miên một người khác để tin rằng hành tây có vị như táo và cứ tiếp tục cho người đó ăn hành sống cho đến khi họ thừa nhận là nó giống táo.
Choi Go-yo nghĩ rằng mình có thể sẽ trở thành người đó trong thí nghiệm hành-táo này. Cuối cùng, anh hiểu rõ nụ cười của Cha Eui-jae.
"Tôi sẽ tiếp tục trị liệu vật lý cho đến khi cậu quên sạch mọi thứ."
Vậy nên, Choi Go-yo trả lời một cách tự tin, như một thí sinh trong chương trình đố vui chắc chắn về câu trả lời đúng.
"Tôi đang ở đâu đây?"
Trước câu trả lời đó, Cha Eui-jae gật đầu hài lòng, khuôn mặt rạng rỡ. Một câu trả lời hoàn hảo.
Sau khi đã đạt được thỏa thuận một cách hòa bình, không đổ máu, Cha Eui-jae bắt đầu kéo đám bắt cóc bất tỉnh và xếp chúng thành hàng. Cậu tách riêng tên đã làm dây mực lên mặt mình và gã ria mép đang bất tỉnh với mũi đầy máu.
Dù sao, Cha Eui-jae cũng dự định đánh thức tên cứng cỏi nhất trong bọn để moi thông tin và trả thù đôi chút. Một mũi tên trúng hai đích. Nếu có thể ép cho chúng uống chút nước biển, càng tốt.
Ngồi sang một bên, Choi Go-yo giơ tay lên một cách lễ phép, giống như học sinh chuẩn bị thuyết trình.
"Anh nhân viên bán thời gian này. Tôi không biết chúng ta đang ở đâu hoặc chuyện gì đã xảy ra, nhưng tôi có thể mở một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tho-san-muon-song-an-dat/725147/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.