Gần một canh giờ sau, Hàn Giang Tuyết ngồi bệt dưới đất, mệt đến mức "Bụp" một tiếng biến lại thành một con thỏ con.
Lệnh Dung sư huynh thu kiếm về, ho khan hai tiếng, bụng cũng bắt đầu phát ra tiếng "Ọc ọc" không ngừng.
"Ai da, vừa mới động đậy một chút, không ngờ bụng lại chịu không nổi nữa rồi... thỏ con, hôm nay đến đây thôi, không tiếp được nữa."
Thỏ con uể oải vẫy vẫy móng nhỏ, cáo biệt với Lệnh Dung sư huynh, rồi nhìn thấy hắn vội vàng lao về phía nhà xí.
Thỏ con nằm một lúc, rồi "Hây da" một tiếng bò dậy, nhặt bộ y phục rơi trên đất gấp lại cẩn thận. Lúc này mới bất chợt nhận ra một chuyện quan trọng!
"Mỗi lần như vậy từ người biến về thỏ, y phục lại không vừa nữa, không biết có thuật pháp nào giúp ta biến lớn biến nhỏ cùng với quần áo không nhỉ?"
Hàn Giang Tuyết bấy giờ mới sực nghĩ tới điều ấy!
Lệnh Dung đang ngồi trên bô: ...
Vừa rồi đánh thỏ con ra nông nỗi ấy, thế mà y chẳng những không uể oải chán nản, lại còn bận tâm tới chuyện... quần áo?
Tốt lắm, kiếm khí gây tức chết người — à không, Nhân Kiếm đã có người kế thừa rồi...
Ừm... giờ vui vậy, bụng ta có thể tha cho ta được chưa...
—
Lúc thỏ con khoác y phục ra khỏi viện, vừa khéo trông thấy Yến Phi Độ cũng đang đi ra.
Thỏ con lập tức vẫy móng chào: "Tiên... sư đệ!"
Yến Phi Độ nghiêng đầu nhìn quanh, trong tầm mắt chẳng thấy ai, cúi đầu mới thấy thỏ con đang tung tăng chạy đến.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tho-tho-phai-lam-dai-kiem-tien/2777176/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.