"Không đùa với anh nữa, à đúng rồi, cậu nhóc kia là sao thế." Giản Ngôn Chi ngó lơ biểu cảm của anh, chuyển chủ đề.
Hà Uyên ngồi thẳng dậy, "Đứa nào, tiểu Liệt?"
"Thì ở dưới chỉ có mỗi một mình cậu nhóc đó thôi mà." Giản Ngôn Chi nhìn anh một cái, "Anh em nói cậu ta tay to lắm, mà em nhìn cậu ta thì chắc cũng tầm 16, 17 thôi đúng không?"
"Ừ, trình nó cũng được." Hà Uyên nói, "Trong số thành viên dự bị thì nó là tài năng nhất, cho nó cơ hội luyện tập cọ sát nhiều hơn thì sau này có thể trở thành trụ cột của đội bọn anh."
Mắt Giản Ngôn Chi hơi tối đi, "Lúc nãy em thấy cậu ta chơi AD đấy."
"Ừ."
"Thế tức là sau này cậu ta..."
"Nếu không có gì bất ngờ thì sau này nó sẽ ngồi ở vị trí của anh."
Giản Ngôn Chi vừa nghe vậy đã đứng bật dậy ngay, "Anh muốn giải nghệ?!"
Hà Uyên nhìn bộ dạng hoảng hốt này của cô, nhéo nhéo mặt cô, "Giải nghệ là chuyện rất bình thường mà, anh đâu thể thi đấu cả đời được."
Giản Ngôn Chi há miệng nhưng lại không biết nên nói gì.
Chặng đường thi đấu chuyên nghiệp của game thủ rất ngắn ngủi, độ tuổi vàng của game thủ là từ 18 đến 22 vì đây là khoảng thời gian mà khả năng phản ứng, phán đoán và thể lực của con người đạt đến đỉnh cao, có thể đưa ra phản ứng nhạy bén và phán đoán nhanh chóng trong các tình huống khác nhau, thêm nữa là sức chịu đựng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thoang-choc-phai-long-em/2096257/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.