Ông lão nhân quỳ trước cánh cửa, đôi mắt đục ngầu nhìn chằm chằm phía trước. Ông lão đã chết, máu tươi nhuộm đỏ thân thể lạnh như băng, không còn phát ra được âm thanh nào nữa.
Lâm Kiều nói: “Ông ta đến đây từ lúc nào vậy ?”
“Sợ rằng không có ai biết được câu trả lời, “
Phó Miễn nói, “Sau cánh cửa này chắc chắn là có thứ gì đó, vì nếu như có người ở đây thì hắn đã xử lý thi thể rồi.”
Lâm Kiều nhìn quanh rồi nói: “Vậy chúng ta lát nữa hãy quay lại đây.”
Cậu và Phó Miễn nhớ kĩ vị trí này rồi thuận theo đường cũ trở về. Vốn tưởng rằng khi quay lại sẽ không có chuyện gì xảy ra, kết quả là lúc bọn họ vừa về tới đại sảnh tầng một thì đã nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết.
“Chị !”
Trên cầu thang tầng hai có một bộ thi thể, có một cô gái đang quỷ bên thi thể khóc thảm thiết.
Lâm Kiều và Phó Miễn lập tức chạy về hướng đó, phát hiện người đó chính là Trương Ái Ái, một bàn tay của cô bị cắt đứt, máu tươi lênh láng trên mặt đất.
Trương Lỵ Lỵ nằm nhoài trên người chị gái mà khóc thành tiếng, Dịch Viện đứng ở bên cạnh cô chỉ khẽ chau mày, không nói gì cả.
Phó Miễn nói: “Chuyện gì thế này?”
“Trương Lỵ Lỵ đột nhiên cảm thấy chị gái của mình xảy ra chuyện gì đó nên chúng tôi chạy ra đây xem.”
Dịch Viện nói, “Không nghĩ tới vừa đi ra thì nhìn thấy Trương Ái Ái đã xảy ra chuyện rồi.”
“Cố Phong đâu?”
“Không biết, “
Dịch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thoat-khoi-tro-choi-chet-choc/386810/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.