- Anh...
Cô định hỏi có phải bọn họ đang có việc bận không...
Nhưng cô chỉ vừa nói được một chữ, liền nghe thấy một giọng nói:
- Còn muốn chơi game không, không thì...
Thời Dao có thể phân biệt, biết được giọng nói này không phải là của [Hầu Tử mời cao thủ], giọng nói của người này nghe còn có vẻ thân thiết hơn nhiều.
Không, là dễ nghe hơn nhiều.
Thật sự rất êm tai, cô chỉ nghe có bấy nhiêu, cả người đã thất thần.
Đây chắc chắn là giọng nói êm tai nhất mà cô từng được nghe thấy.
Sạch sẽ thuần túy, lại có thể nhìn thấu chút lười biếng trong đó, so với... những diễn viên lồng tiếng cho anime còn hay hơn.
Chỉ đơn giản vài chữ như vậy lại khiến Thời Dao có cảm giác như được hưởng một cơn gió nhẹ dịu dàng trong những ngày hè oi ả, là cảm giác vừa gặp được một người rất rất đẹp.
- Dao muội, Dao muội?
- Dao muội, phải nhảy dù xuống kìa!
Thời Dao cũng không biết bản thân mình đã thất thần bao lâu, đến khi cô hồi phục lại tinh thần là lúc [Hầu Tử mời cao thủ] và [Nước trái cây] đang hối cô nhảy dù xuống đất trong game rồi.
Mà các đồng đội nhảy xuống từ lâu, khiến bọn họ cách nhau cả trăm mét.
[Hầu Tử mời cao thủ]: Dao muội, bị rớt mạng rồi hả?
[Nước trái cây]: Game bắt đầu được hơn 1 phút rồi em còn chưa nhảy xuống sao?
Nghe đến đó, Thời Dao nhanh chóng trả lời:
- Em đây!
[Hầu Tử mời cao thủ]: Được rồi, em có online sao, sao tụi anh gọi nãy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thoi-gian-ben-em-deu-tuyet-voi/1916455/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.