Nhưng anh thật sự rất muốn chọc cô. Cảm thấy chọc cô rất vui...
Anh hoàn toàn không có ý gì khác, chỉ cảm thấy chọc cô như vậy rất thú vị...
Anh cứ nghĩ chọc cô không vui, cô sẽ tức giận, thậm chí còn khóc, nhưng anh có nghĩ thế nào cũng không ngờ cô lại cãi anh như vậy.
Anh chỉ ăn ngay nói thật thôi mà, lại thật sự bị cô mắng.
Anh trố mắt một lúc lâu, mới có thể anh tiêu hóa được những lời của cô.
Xấu tính thì thôi đi, từ nhỏ đến lớn còn chưa có bạn gái. Ngay cả mối tình đầu, nụ hôn đầu, lần nắm tay đầu tiên, cái ôm đầu tiên cũng chưa bao giờ có. Vừa xấu tính lại vừa khó tính kén cá chọn canh...
Anh không biết nên cười hay nên khóc, miễn cưỡng một lúc lâu mới có thể ổn định lại được.
Anh, anh, anh chỉ đùa một chút thôi mà, làm gì mà dữ vậy? Đến lúc anh muốn cãi lại theo bản năng thì cô nàng trong game đã log out từ lúc nào rồi.
Có can đảm mắng người sao không có can đảm nghe chửi lại chứ con bé này?
Lúc đó Lâm Gia Ca không còn tâm tình chơi game, ném điện thoại lên bàn, sau đó nhìn gương trên vách tường, ngắm nghía khuôn mặt mình.
Cô lại nói anh lại xấu nhất vũ trụ...
Nếu như gặp ngoài đời thật thì chắc chắn mặt anh sẽ sáng mù mắt cô.
Còn nữa, cô còn nói anh xấu tính... anh xấu tính hồi nào? Chẳng lẽ tuổi trẻ phải cặp bồ người này người kia, ăn chơi đàn đúm, mới là có sức hấp dẫn sao?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thoi-gian-ben-em-deu-tuyet-voi/1916524/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.