“Đợi một chút!” Quản gia cũ ngạnh cổ đứng ra.“Tiểu thư, tôi mới là quản gia của nhà này, tôi làm quản gia của Đường gia nhiều năm như vậy sao cô có thể đối xử với tôi như vậy!? Bà cô này từ đâu đến, dựa vào cái gì mà cướp chức quản gia của tôi.“A, dựa vào cái gì?” Đường Tâm Lạc cười, nhìn bà ta như đứa ngốc, “Chỉ bằng việc tôi mới là chủ nhân của cái nhà này, mà bà thì không.”“Còn nữa, vú Trương có chứng nhận quản gia của hiệp hội Anh quốc cao cấp, bà nói cho tôi xem, bà có cái gì?”Quản gia của Lục gia đều là những người được đào tạo ở nước ngoài.Vú Trương tuy tuổi đã lớn, nhưng khi còn trẻ đi theo Trác Nhã Dung đên Lục gia đã trải qua một phen tu luyện.“Được được…Đường Tâm lạc, cô đủ tàn nhẫn! Nơi này không lưu người thì nơi khác lưu, lão nương không làm!”Quản gia kia hung tơn, thấy đồ trang trí muốn ném xuống đất.Chỉ tiếc tay bà ta còn chưa đụng đến đồ trang trí, đã bị bàn tay khác nắm chặt.“A…a.a.a đau đau..Mau buông tay ra, buông tay ra.”Bảo vệ luôn yên lặng đi theo sau Đường Tâm Lạc thấy bà quản gia có hành động lập tức vọt lên.“Ném bà ta ra ngoài, về sau còn thấy bà ta đến gần, lập tức đánh gãy chân.”“Vâng, thiếu phu nhân.” Bảo vệ chuẩn bị đi ra ngoài lại bị Đường Tâm Lạc kéo lại.“Chờ một chút, gọi tôi là gì.Bảo vệ vốn còn đang có biểu tình lạnh lùng, nghe Đường Tâm Lạc hỏi lập tức chột dạ cúi đầu.Bàn tay nhẹ bóp chăt,Chỉ nghe Rắc một tiếng.Âm thanh xương vỡ vụn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thoi-gian-cung-anh-trien-mien/2141567/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.