Đường Tâm Lạc bị Lục Dục Thần dọa sợ.
Nhìn mặt cô hồng hồng, Lục Dục Thần nhịn không được cúi người hôn lên môi cô.
"Sao lại đỏ mặt, hả?"
"Anh, sao anh có thể..."
Đường Tâm Lạc trừng mắt nhìn anh.
Cô trơ mắt nhìn khuôn mặt của anh ngày càng tới gần, sau đó môi bị ngậm lấy.
Hai vai bị anh ôm nhẹ vào lòng, cảm nhận được anh đang muốn tiến vào môi cô, thân thể Đường Tâm Lạc cứng ngắc hoàn toàn.
Cô không biết vì sao Lục Dục Thần lại trở nên nhiệt tình như thế?!
Trước kia bọn họ cũng đã làm qua chuyện này, nhưng phần lớn đều làm đúng thời điểm. Anh đều đột ngột cúi người hôn cô, chặn hô hấp của cô.
Nhưng bây giờ, rõ ràng chỉ đang nói chuyện, anh lại hôn cô, còn hôn say xưa đến như vậy.
Lục Dục Thần hôn càng ngày càng bá đạo, càng ngày càng làm cho người khác không thể kháng cự.
Càng về sau, Đường Tâm Lạc không nhịn được choàng tay lên cổ anh.
Nụ hôn này, cũng giống như những nụ hôn trước, nhưng càng hôn, cô càng cảm giác được sự khác biệt.
Đường Tâm Lạc bị Lục Dục Thần hôn đến đầu óc mê muội, anh như muốn hút hết linh hồn của cô.
Cho đến khi môi cô không còn cảm giác, anh mới thỏa mãn thả cô ra.
...
Đường Tâm Lạc nằm trên giường vì vừa bị anh hôn mà có chút mơ màng.
Anh nhìn xuống, cặp mắt anh đào mơ màng, rưng rưng nước mắt của cô đều bị anh thu hết vào mắt.
Thật vất vả mới kiềm chế bản thân, giờ phút này lại bị cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thoi-gian-cung-anh-trien-mien/2142578/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.