Vài vị quý phu nhân bị lời nói của cô lừa được vui vẻ, lại xem thân phận của cô ở Lục gia là thiếu phu nhân, lại càng không ngừng ở bên tai Trác Nhã Dung nói tốt Đường Tâm Lạc.
Nói xong lời cuối cùng, có lẽ Trác Nhã Dung chính mình không nhịn nổi nữa, lấy cớ đau đầu, để cho Đường Tâm Lạc đỡ bà ta lên phòng nằm nghỉ ngơi một lúc.
Yến hội có quy cách, đều trang bị cho khách phòng nghỉ ngơi.
Trác Nhã Dung dựa nửa người vào trên ghế, nhìn Đường Tâm Lạc chỉ cảm thấy đầu càng đau.
Lúc này vừa đúng lúc âm thanh nhạc khiêu vũ du dương ngoài cửa truyền đến, bà tính thời gian như vậy qua, nếu là thành công thì hiện tại Tống Gia Ni đã nhảy một điệu nhảy đầu tiên với Dục Thần.
Nghĩ vậy, bà ta nói với Đường Tâm Lạc: “Không cần ở đây giúp mẹ, mẹ và bà Lý nói chuyện một chút, con đi xuống phía dưới chơi đi.”
“Được, con đây trước tiên đi xuống.” Đường Tâm Lạc vô cùng nghe lời đứng dậy, ra đến cửa lại nói với bà Lý, “Bà Lý, nếu mẹ cháu vẫn không thoải mái, làm phiền dì cho người gọi cháu, cháu ở đầu bậc thang gần đây… Cảm ơn dì.”
Nói xong, cũng không ở lâu, thẳng ra ngoài.
Không nghĩ đến Đường Tâm Lạc còn một câu quan tâm đến bà, nhìn đến bóng lưng Đường Tâm Lạc rời đi, bỗng nhiên Trác NHã Dung cảm thấy được đáy lòng có một chút tư vị không nói nên lời.
Con dâu này, giống như…Cũng không có cho rằng bà không khó chịu như vậy.
*
Đường Tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thoi-gian-cung-anh-trien-mien/2142594/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.