Lương tiên sinh, anh là bảo bối của em.
Sinh hoạt của hai người sau khi kết hôn cũng không có bất đồng nhau. Lương Tích đưa cho cô thẻ lương của anh, đưa tất cả tiền của mình cho cô quản lý.
Lâm Lục hứng thú, "Anh không sợ em cầm hết tiền rồi bỏ đi à?"
Lúc đó Lương Tích đang xem TV, thấy cô hỏi vậy liền nói: "Em nói thật?"
Đương nhiên rồi, nhiều tiền vậy mà.
Lâm Lục gật đầu.
"Lâm Lục, để anh nói cho em cái này," Lương Tích ngoắc tay kêu cô lại, Lâm Lục vội chạy tới nghe, giây tiếp theo liền bị anh ôm vào trong ngực. Lương Tích cúi đầu nói với cô: "Sau này anh còn kiếm được nhiều tiền hơn nữa."
Lâm Lục ra vẻ suy ngẫm rồi nói: "Vậy chờ anh về hưu rồi tính."
"Em là muốn vứt bỏ chồng con à?" Lương Tích không nhịn được mà bật cười.
"Đúng vậy, em sẽ tìm một tiểu bạch kiểm." Lâm Lục cười vui vẻ không biết bao nhiêu.
Lương Tích bóp mặt cô, uy hiếp một chút: "Chuyện này em nghĩ tốt nhỉ."
Cô cũng chỉ là thuận miệng nói thôi nha.
Lâm Lục mới sẽ không không cần Lương Tích đâu.
Mới sẽ không như vậy.
- --------------------------
Gia đình Lục Lâm ở thành phố B, Lương Tích trở về cùng cô vào buổi tối nên liền ở tại căn phòng lúc trước cô đã ở.
Phòng đã được mẹ cô dọn dẹp lại nên đặc biệt ngăn nắp sạch sẽ.
Chẳng qua, Lâm Lục vẫn cảm thấy có cái phải lo lắng. Căn phòng nhỏ của cô có quá nhiều bí mật nên cô luôn lo lắng Lương Tích sẽ phát hiện ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thoi-gian-deu-biet/1168095/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.