25.
Thánh chỉ tra án được ban xuống. Thánh chỉ vừa đến phủ nha, Phụ Quốc công đã đến hỏi tội ngay tức khắc. May mà Kỳ Nghiên đã chuẩn bị sẵn, đặt thánh chỉ sang một bên, im lặng quỳ xuống.
Phụ Quốc công muốn đánh người, mấy lần giơ tay lên nhưng vẫn không dám giáng xuống. Ta quỳ theo sau lưng Kỳ Nghiên, cúi đầu thật sâu. Bước chân của Kỳ Minh Hiền bước qua Kỳ Nghiên, dừng lại trước mặt ta, thế nhưng lời ra khỏi miệng lại là hỏi Kỳ Nghiên.
"Là ngươi cho A Phúc uống thuốc?"
A Phúc là con chó sói đó, Phụ Quốc công yêu thương nó như con. Kỳ Nghiễn đứng dậy, kéo ta ra sau lưng.
"Sau khi vụ án này kết thúc, Kỳ Nghiên sẽ đích thân đến trước mặt phụ thân đại nhân nhận phạt."
Ánh mắt Kỳ Minh Hiền dừng lại trên người ta, hơi nheo mắt: "Ngươi là, con gái của Khương Sinh?"
Ta vội vàng quỳ xuống lần nữa, cúi người: "Tiện dân Khương Tử, bái kiến Quốc công gia."
Kỳ Minh Hiền cười cười: "Trước kia phụ thân ngươi nhìn xa trông rộng, giúp ta không ít việc."
"Gia phụ được Quốc công gia coi trọng, Khương Tử lấy làm vinh dự."
Kỳ Minh Hiền cười càng sâu: "Cứ giúp trợ giúp đại nhân nhà ngươi cho tốt."
"Vâng."
Tiễn Phụ Quốc công đi, Mộc Bạch hớn hở đến gần ta.
"A Tử cô nương, không ngờ cô còn có quan hệ này với Quốc công gia! Đúng là phúc lớn bằng trời!"
"Phúc?"
"Đúng vậy! Quốc công gia là người nắm quyền quản lý phủ Khai Phong! Cô làm việc trong phủ nha, được ông ấy coi trọng, xuất đầu lộ diện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thoi-gian-diem-nguoc-cua-phap-y/2739679/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.